Những sáng đầu đông, ngồi ngắm nhìn vài chiếc lá khẽ chao nghiêng qua ô cửa nhỏ, mùi cafe thơm lừng ấm áp cả căn phòng, thấy cuộc đời này có chăng còn đáng sống?
Tôi từng ao ước rằng mình chưa gặp anh, chưa yêu anh hay sẽ không yêu anh? Yêu nhiều rồi đau nhiều. Biết làm sao khi người ta từng thương yêu cũng chính là người khiến ta đau khổ.
Bất chợt muốn được một lần sống khác đi!
Rồi ai cũng có những vui buồn và cả những hạnh phúc. Chênh vênh trong những góc yêu thương cũ kỹ úa màu khiến con người ta nhuốm kỹ màu ký ức. Hãy để những yêu thương ấy qua đi và đón nhận ánh nắng mới của cuộc sống.
Please follow and like us: